Nghệ thuật trên xe bẩn

Một chiếc xe phủ đầy bụi đất thật khó ưa, nhưng qua cặp mắt và đôi bàn tay điệu nghệ của Scott Wade, chúng trở thành những tác phẩm nghệ thuật tuyệt hảo mà nếu mới nhìn, bạn sẽ khó nghĩ rằng chúng được vẽ trên lớp bụi bẩn của những ô kính.

Sống trên một con đường rất bụi ở Central Texas trong suốt 20 năm. Những chiếc xe của gia đình Scott Wade luôn rất bẩn nên lúc nhỏ anh thường vẽ nguệch ngoạc lên những lớp bụi bám trên các ô cửa kính của xe.. Sau đó anh dần tập tạo bóng cho các hình họa của mình. Ban đầu Scott thường sử dụng các đầu ngón tay quét rất nhẹ lên lớp bụi để tạo những vùng màu đậm nhạt khác nhau cho hình vẽ. Có lần trong lúc vẽ Scott nhai nát một que kem, rồi nghĩ đến việc dùng đầu que kem đã bị nát để vẽ như một chiếc cọ. Thích hiệu ứng do que kem tạo ra, nên từ đó Scott bắt đầu thử sử dụng các loại cọ vẽ, rồi dần phát triển các kỹ thuật vẽ cho đến ngày nay: “Giờ đây, tôi sử dụng công cụ vẽ nét bằng cao su, đủ các loại cọ và tất nhiên là cả các ngón tay để vẽ”.
 
Khởi đầu chỉ là một sở thích nhỏ, nhưng đến nay, Scott đã phát triển sở thích của mình thành một loại hình nghệ thuật độc đáo có tên Dirty Car Art (Nghệ thuật trên xe bẩn), tiếp tục vẽ hàng trăm tác phẩm, lập website riêng cho môn nghệ thuật này và kiếm tiền nhờ nó. Tuy nhiên, không chỉ thỏa mãn sở thích của mình, có được nhiều niềm vui và kiếm tiền, Scott Wade còn cảm nhận tính nhất thời và phù du của môn nghệ thuật và lồng nó vào trong các suy nghĩ về cuộc sống.
 
-          Một bức tranh trên chiếc xe bẩn như vậy thì tồn tại được bao lâu?
Gió tự nhiên hay gió xoáy sau xe khi chạy trên đường thật sự ít làm hỏng bức vẽ, nhưng nếu đột ngột gặp mưa thì lại là chuyện khác! Đôi khi tôi cũng phải rửa sạch xe, xóa hình vẽ cũ để chuẩn bị vẽ cái mới, nhưng nhìn chung là nó phụ thuộc vào thời tiết. Tới lúc nào đó thì nó sẽ hỏng thôi, ví dụ sương sáng, mưa nhẹ, bụi bám thêm vào… tất cả đều tác động tới bức ảnh. Nhưng tôi thích quá trình ấy, đôi lúc cảm thấy thú vị, ngạc nhiên với những gì xảy ra.
 
-          Anh có điên không khi mà một cơn mưa đột ngột có thể xóa sạch công sức của anh?
Không hẳn vậy. Có thể đôi khi tôi cảm thấy cay mũi vì tiếc, nhưng cũng rất thú vị, vì điều đó có nghĩa là tôi phải vẽ một bức khác. Tính nhất thời của loại hình nghệ thuật này cũng là một trong những điều tôi thích nhất. Nó giúp tôi thực hiện và có được các bức vẽ một cách nhẹ nhàng, không quá nghiêm trọng, và cảm thấy vui. Nhưng điều quan trọng nhất là môn nghệ thuật này luôn nhắc tôi rằng tất cả những thứ trong cuộc sống này không có gì là vĩnh cửu, rằng chúng ta không sống mãi mãi, vì thế hãy cứ tận hưởng những gì tốt đẹp, thú vị khi chúng ta còn ở trên đời.
 
-          Đâu là bức tranh mà anh thích nhất trong số những bức anh đã tạo ra?
Cái sắp tới! Tôi bắt chước câu này của Frank Lloyd Wright (kiến trúc sư người Mỹ), nhưng đó cũng là ý của tôi.
-          Anh mất bao lâu để tạo ra một bức ảnh Dirty Car Art?
Điều đó phụ thuộc vào độ phức tạp của bức vẽ, có những bức tôi hoàn thành chỉ trong vài phút, nhưng cũng có những bức tốn hơn 4 giờ đồng hồ, nếu tính trung bình thì mỗi bức mất khoảng 1 giờ
 
-          Khi thực hiện, hẳn là anh phải đi tìm một con đường bụi bặm nào đó gần nhất?
Mặc dù tôi yêu thích lớp bụi tự nhiên, nhưng thật không thông minh lắm khi phải đi tìm một con đường bẩn thỉu nào đó rồi chạy cả tuần để gom bụi. Nếu bạn cố gắng làm điều đó trong 1 ngày thôi, thì bụi bẩn cũng không bền, dễ bong tróc khỏi mặt kính. Vì thế mà tôi buộc phải nghĩ ra cách tạo nên lớp bụi trên kính hậu của xe giống như lớp bụi tự nhiên khi chạy xe nhiều ngày trên đường bẩn. Giờ tôi có thể chuẩn bị chiếc xe để vẽ chỉ trong vòng 10 phút.
 
-          Mọi người thường phản ứng như thế nào khi anh lái những chiếc xe bẩn mang những tác phẩm như vậy ra ngoài?
Hầu hết những nơi mà chúng tôi đến, tôi và vợ tôi rất hay bị những người gần đó xúm lại quanh chiếc xe để chụp ảnh và hỏi thăm. Thậm chí khi chúng tôi dừng ở đèn đỏ, những người đi sau vẫn thường nhảy ra khỏi xe để chụp ảnh. Có lần một anh chàng đi trên chiếc pickup đã chặn tôi lại khi tôi đang định rời bãi đỗ xe của một cửa hàng, xin lỗi và bảo tôi vui lòng chờ một lát vì con gái anh ấy đang quay lại cửa hàng để mua máy chụp hình. Mọi người dường như bị cuốn hút bởi các loại hình nghệ thuật có tính tạm thời. Cả tôi và vợ tôi đều rất vui vẻ trả lời tất cả những câu hỏi và xem phản ứng của họ.
 
-          Anh kiếm tiền như thế nào với môn nghệ thuật này?
Chủ yếu là vẽ cho các chiến dịch quảng cáo. Tôi cũng có thể vẽ chân dung cô dâu chú rể sau chiếc xe hoa của họ, chân dung tưởng nhớ những người quá cố, hoặc các bức vẽ theo chủ đề của bất kỳ sự kiện nào. Hiện nay tôi cũng là một đại diện cho Curd Media (một công ty truyền thông, quảng bá thương hiệu nhấn mạnh yếu tố vì môi trường) ở Mỹ, Anh và châu Âu. Tôi còn có một công việc chính thức khác là một nhà thiết kế giao diện người dùng (Graphical User Interface desinger).
 
Bức tranh sơn dầu “A Friend In Need” trong series tranh “Dogs Playing Poker” (Những chú chó chơi bài xì phé) nổi tiếng của họa sĩ C.M. Coolidge được Scott Wade dựng lại trên chiếc Mini Cooper bụi bặm. Các lớp màu nhạt trên bức tranh rất khó thực hiện, bởi vết cọ có thể tẩy lố bụi trên kính, không đảm bảo được lớp màu nhạt, vì thế Scott buộc phải tiến hành hai công đoạn, sau công đoạn thứ nhất, chiếc xe được đem ra đường bẩn chạy để phủ một lớp bụi mới, sau đó lại về tiếp tục chỉnh sửa. Để thực hiện bức tranh này, Scott mất một giờ đồng hồ cầm cọ.
 

Tin tổng hợp

otoxemay.vn